Hàn Quốc95 ngày sau khi mất tích trên đường về nhà, thi thể cô bé Eom Hyun-ah được phát hiện trong đường ống thoát nước, manh mối duy nhất là lớp sơn màu đỏ tươi trên móng tay và móng chân.
Ngày 5/11/2003, Eom Hyun-ah, 15 tuổi, vui vẻ vì được tan học sớm để đi chơi với bạn bè vào buổi chiều. Sống ở ngôi làng Songuri, Pocheon gần biên giới, Hyun-ah và các bạn thường tụ tập tại nhà một người bạn không quá xa trường.
Mải chơi ở nhà bạn, cô bé quên mất thời gian. Mãi đến 18h, khi mẹ gọi điện, Hyun-ah mới nhận ra đã muộn. Muốn về trước bữa tối, cô bé quyết định đi đường tắt. Một người bạn đi cùng Hyun-ah đến cổng sau của một trường tiểu học gần trường trung học cơ sở nơi cả hai theo học. Trời tối dần, chỉ có vài ngọn đèn đường, Hyun-ah chia tay bạn và tiếp tục đi một mình.
Đường tắt về nhà cô bé là một con đường hẹp, ít người qua lại, chỉ những người sống gần đó mới biết. Lúc 18h18, Hyun-ah gọi điện cho mẹ thông báo đang đi bộ về. Nhà cô bé cách con đường vắng này 700 m, chỉ mất vài phút.
Cuộc gọi dài sáu giây này là dấu vết cuối cùng của Hyun-ah khi còn sống.
Những món đồ bị vứt trong đống rác
Đến 21h, Hyun-ah vẫn chưa về nhà và không trả lời điện thoại của mẹ. Gia đình lo lắng gọi cảnh sát trình báo mất tích.
Ban đầu, cảnh sát cho rằng việc trẻ em không về nhà cho đến khuya không nhất thiết là dấu hiệu của một tình huống khẩn cấp. Cảnh sát nói: “Chờ một hai ngày, chúng sẽ tỉnh táo lại và về nhà thôi”.
Nhưng sau một hai ngày, rồi nhiều tuần trôi qua, vẫn không thấy tung tích Hyun-ah.
Bố mẹ cô bé tìm kiếm khắp nơi, phát 150.000 tờ rơi có ảnh và mô tả ngoại hình Hyun-ah. Những tấm áp phích, băng rôn được treo khắp khu phố.
23 ngày sau khi mất tích, điện thoại của Hyun-ah bất ngờ xuất hiện.
Một quản lý xây dựng tại thành phố Uijeongbu lân cận đã tìm thấy chiếc điện thoại vào ngày 14/11, chín ngày sau khi Hyun-ah mất tích. Nó cách nơi cô bé được nhìn thấy lần cuối khoảng 8 km. Không hay biết về vụ mất tích, anh ta đã giữ chiếc điện thoại trong hai tuần trước khi giao nộp cho cảnh sát vào ngày 28/11.
Chiếc điện thoại đã dẫn đến việc phát hiện 13 vật dụng của Hyun-ah, bao gồm giày dép, cặp sách, tất, sách giáo khoa, cà vạt đồng phục và găng tay. Chúng được tìm thấy trong đống rác gần công trường thi công đường bộ, nơi người quản lý công trình đã phát hiện chiếc điện thoại.
Khi kiểm tra các đồ vật, cảnh sát nhận thấy thẻ tên trên đồ đạc của cô bé đã bị xé mất. Họ nhận định không phải là vụ mất tích thông thường mà giống một hành vi phạm pháp.
Chiến dịch tìm kiếm quy mô lớn được triển khai, với sự tham gia của lực lượng từ căn cứ quân sự nơi bố Hyun-ah làm việc. Nhưng nhiều tháng trôi qua mà không có kết quả.
Thi thể khỏa thân trong ống thoát nước
Ngày 8/2/2004, một cảnh sát phát hiện vỏ thùng carton đựng tivi 29 inch bị vứt bên đường, che miệng ống thoát nước bê tông. Nó nằm ở Pocheon, cách nhà Hyun-ah 6 km.
Khi di chuyển chiếc thùng, viên cảnh sát thoáng thấy đôi chân người. Bên trong đường ống là một thi thể nữ khỏa thân trong tư thế cuộn tròn.
Phần thân trên, đặc biệt là khuôn mặt, đã bị phân hủy nghiêm trọng. Nhưng bố Hyun-ah nhận ra đó là con gái mình qua vết sẹo bỏng trên cánh tay phải và vết sẹo ở bụng dưới do phẫu thuật cắt ruột thừa. Lúc này đã 95 ngày trôi qua kể từ khi nữ sinh mất tích trên con đường tắt về nhà.

Sơ đồ nơi Eom Hyun-ah biến mất và hiện trường tìm thấy thi thể. Ảnh: Korea Herald
Do thi thể đã bị phân hủy nghiêm trọng, việc khám nghiệm tử thi không thể xác định chính xác nguyên nhân và thời điểm tử vong. Không có bằng chứng ADN nào từ thi thể nạn nhân hoặc từ vị trí tìm thấy xác, cũng không có dấu vết của tinh dịch.
Móng tay và móng chân Hyun-ah được sơn màu đỏ. Cô bé chưa từng sơn móng tay vì trường học không cho phép. Cách sơn móng cũng khác thường, thô và không đều.
Nỗ lực truy tìm manh mối
Việc không có camera an ninh và thiếu lời khai của nhân chứng khiến cảnh sát không có nhiều manh mối. Họ chỉ có thể dựa vào chi tiết sơn móng tay và thùng tivi.
Cảnh sát suy đoán hung thủ có thể là tội phạm tình dục, có thể quen thuộc với khu vực đó và thậm chí biết nạn nhân.
Họ đưa ra giả thuyết rằng Hyun-ah đã bị sát hại, có thể bằng cách siết cổ, tại một địa điểm khác và sau đó bị giấu trong đường ống thoát nước. Kẻ sát nhân có thể đã lái xe đưa nạn nhân đi sau nửa đêm vì khi đó các cửa hàng gần nơi cô bé bị bỏ lại đã đóng cửa và tắt đèn.
Thùng đựng tivi có số sê-ri, cho phép các điều tra viên theo dõi xem ai đã mua hàng và ai là người xử lý việc giao hàng.
Một trong những người giao và lắp đặt tivi là tội phạm tình dục có tiền án, nhưng cũng có bằng chứng ngoại phạm vững chắc. Người đàn ông nói đã vứt chiếc hộp trên đường. Manh mối đứt đoạn.
Theo cảnh sát, sơn đỏ trên móng tay Hyun-ah rất có thể là do hung thủ sơn lên. Nó được tô lộn xộn từ bên này sang bên kia thay vì theo những đường dọc thông thường. Dường như thủ phạm còn dành thời gian cắt móng cho nạn nhân sau khi sơn.

Hình ảnh móng tay và móng chân sơn đỏ trên thi thể Eom Hyun-ah được chiếu trên chương trình điều tra Unanswered Questions của SBS.
Nguồn gốc của loại sơn móng có thể cung cấp chìa khóa để xác định kẻ giết người.
Cuộc điều tra của cảnh sát đã phân tích thành phần của loại sơn đỏ và cố gắng truy tìm nguồn gốc. Tuy nhiên, dù đã tìm kiếm kỹ lưỡng hơn 60 loại sơn móng có bán tại các cửa hàng, kể cả những loại được trẻ em dùng để sơn móng cho búp bê, họ vẫn không tìm thấy loại nào trùng khớp.
Đội điều tra chuyển sang thẩm vấn bất kỳ ai trong khu vực có vẻ đáng ngờ, đặc biệt là những người có hành vi lệch lạc tình dục. Dù không có bằng chứng trực tiếp nào về hành vi tấn công tình dục, các điều tra viên tin chắc rằng vụ án có động cơ tình dục.
Ngoài việc sơn móng, hung thủ còn cắt móng cho nạn nhân. Việc đồng phục học sinh, nội y và tất của nạn nhân bị mất cho thấy hung thủ có thể giữ những món đồ này làm chiến lợi phẩm.
Cảnh sát đã điều tra những người trong khu vực có tiền án phạm tội tình dục, thậm chí còn thẩm vấn những người đàn ông đam mê mặc đồ giả gái, nhưng những nỗ lực này không dẫn đến đột phá đáng kể nào.
Bế tắc, điều tra viên đưa ra giả thuyết rằng màu sơn đỏ có thể liên quan đến nghi thức tang lễ ở một số quốc gia khác. Họ kiểm tra những lao động nhập cư trong khu vực, nhưng không có kết quả.
Dù cảnh sát đã điều tra hơn 1.500 nghi phạm tiềm năng và bằng chứng ADN, vụ án bế tắc.
Manh mối mới từ ‘nạn nhân hụt’
15 năm trôi qua, vào đầu 2019, một phụ nữ họ Han trình báo rằng có thể đã gặp kẻ giết người vào tháng 10/2003, tại cùng ngôi làng ở Pocheon.
Chưa đầy một tuần trước khi Hyun-ah mất tích, Han may mắn chạy thoát khỏi một tài xế định bắt cóc cô bằng ôtô. Sau đó, khi nhìn thấy tấm áp phích tìm người mất tích, trực giác mách bảo cô thủ phạm chính là kẻ từng bắt cóc mình, nhưng quá sợ hãi nên không dám báo cảnh sát.
Nơi Han suýt bị bắt cóc nằm cách 2 km so với trường tiểu học nơi Hyun-ah chia tay bạn vào buổi tối mất tích, gần trường trung học cơ sở và con đường tắt của cô bé.
Theo Han, kẻ bắt cóc trông nhợt nhạt như thể đang trang điểm, đôi mắt sáng lạ thường và có màu nâu trong suốt. Một trong những đặc điểm nổi bật nhất của tài xế là đôi bàn tay trắng, nhẵn nhụi, “bóng bẩy” và được chăm sóc tỉ mỉ, với lớp sơn móng trong suốt.
Sau khi các điều tra viên dùng biện pháp thôi miên, Han nhớ ra chiếc xe bám theo mình đến từ một tiệm sửa xe địa phương. Cô còn nhớ được ba trong bốn chữ số trên biển số xe, và với chữ số còn thiếu, cô có thể đưa ra hai phương án khả thi.
Dựa trên ký ức của Han, cảnh sát phác họa khuôn mặt tài xế: tuổi ở cuối 20 hoặc đầu 30, cao từ 1,7 đến 1,75 m.

Bản phác họa của cảnh sát về nghi phạm tiềm năng trong vụ án Eom Hyun-ah. Ảnh: Gyeonggi Bukbu Provincial Police Agency
Tuy nhiên, bất chấp nhiều nỗ lực trong việc điều tra biển số xe, cảnh sát không thể xác định được nghi phạm.
Sau khi câu chuyện của Han được phát sóng trên đài SBS, nhiều người gọi đến cung cấp thông tin. Đáng chú ý, một người đàn ông từng làm việc tại tiệm sửa chữa ôtô ở Pocheon vào thời điểm đó cho biết bức phác họa trông giống một đồng nghiệp cũ.
Theo lời người đàn ông, đồng nghiệp nọ phụ trách sơn xe, tính cách “nhút nhát” và “nữ tính”, có đôi bàn tay trắng, được chăm sóc cẩn thận với lớp sơn móng tay trong suốt. Anh ta cực kỳ sạch sẽ, rửa tay 30 phút sau khi sơn xong mỗi chiếc xe.
Từ báo cáo này, cảnh sát suy đoán nghi phạm có thể đã sử dụng một chiếc xe để lại tại cửa hàng để sửa chữa, và sơn đỏ trên móng tay của Hyun-ah có thể là một loại sơn ôtô. Cảnh sát phát hiện người đàn ông sơn ôtô này có tiền án, dù không phải tội phạm tình dục.
Tuy nhiên, tia hy vọng phá án vụt tắt khi nghi phạm được xác định đã chết 5-6 năm sau vụ án vì những lý do vẫn chưa được tiết lộ, khiến câu hỏi liệu hắn có thực sự là kẻ giết người hay không vẫn còn là ẩn số.
Kim Bok-jun, cựu điều tra viên chính trong vụ án của Eom Hyun-ah và hiện là nhà nghiên cứu tại Viện Tội phạm học Hàn Quốc, lưu ý rằng những phác họa dựa trên ký ức của Han có nét tương đồng đáng kinh ngạc với kẻ giết người hàng loạt khét tiếng ở Hwaseong. Cựu điều tra viên Kim cho rằng việc tiếp xúc với truyền thông có thể đã ảnh hưởng đến hình ảnh mà Han tạo ra.
Đến nay, vụ bắt cóc và giết hại Eom Hyun-ah vẫn chưa có lời giải.
Tuệ Anh (theo Korea Herald)