Ác mộng dai dẳng từ cuộc gọi khẩn cấp lúc nửa đêm

MỹKhi đang say giấc, vợ chồng luật sư Earl và Carrie Lawson nhận được cuộc gọi báo tin bố Earl đang bệnh nặng, họ phải đến bệnh viện ngay.

Nhưng đó chỉ là một trò bịp.

Khi cặp đôi vội vã chạy ra xe, một tay súng đeo mặt nạ xuất hiện từ bóng tối và lệnh cho họ ra ngoài. Hắn đè Earl xuống đất, bắt Carrie trói chồng bằng băng keo rồi lái xe đưa cô đi.

“Hồi năm 1991, chẳng ai bị bắt cóc cả. Tôi chưa bao giờ nghe nói đến chuyện cướp xe. Ở thành phố Jasper cũng chẳng có nhiều vụ giết người”, Earl kể trong cuộc phỏng vấn năm 2016.

Vụ bắt cóc giữa đêm

Earl Lawson, 26 tuổi, làm việc tại công ty luật ở Jasper sau khi tốt nghiệp Đại học Alabama. Carrie, 25 tuổi, con gái của một triệu phú ở bang Tennessee, cũng vừa tốt nghiệp trường luật của Đại học Alabama. Cặp đôi đã kết hôn 18 tháng.

Theo lời kể của Earl, cuộc gọi vào lúc quá nửa đêm ngày 11/9/1991 đến từ một phụ nữ tự nhận là y tá tại Trung tâm Y tế Khu vực Walker, nói rằng họ cần phải đến bệnh viện ngay lập tức.

Earl cho biết bố anh gần đây gặp vấn đề sức khỏe, nên lúc đó anh tin rằng đã có chuyện chẳng lành. Cặp đôi vội mặc quần áo và nhảy lên chiếc Ford Explorer đỗ trong nhà để xe.

Lúc này, một kẻ đeo mặt nạ cầm súng bất ngờ xuất hiện, bảo hai vợ chồng ra khỏi xe. “Trong đầu tôi chỉ nghĩ đó là một vụ cướp và không thể tin được là chúng tôi lại mắc bẫy”, Earl kể.

Sau đó, tay súng lấy băng keo và bảo Carrie trói tay chồng ra sau lưng. Hắn bảo Earl nằm sấp xuống đất rồi đưa Carrie lên xe bỏ đi.

Earl tự giải thoát khỏi trói buộc. Vì chìa khóa để trong xe Explorer, anh phải đạp cửa sau mới vào được nhà và gọi 911. Sau đó, anh báo tin cho gia đình Carrie ở Tennessee.

Gia đình, bạn bè và các đặc vụ liên bang đổ xô đến thành phố nhỏ này. FBI lập trạm chỉ huy bên trong nhà Lawson. Bố mẹ Carrie chuyển đến ở tại một nhà nghỉ ở Jasper.

Cuộc gọi đòi tiền chuộc

Không lâu sau, kẻ bắt cóc liên lạc với Earl đòi 300.000 USD tiền chuộc nếu muốn Carrie trở về an toàn.

“Tôi tin chắc rằng ngay khi đưa hắn tiền, chúng tôi sẽ đưa Carrie trở về và tóm gọn tên khốn đó. Tôi đã hy vọng có một kết thúc tốt đẹp”, Earl nói.

Nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Kẻ bắt cóc chỉ đạo gia đình đi lòng vòng. Ban đầu, hắn yêu cầu bố Earl đi giao tiền, nhưng trùng hợp là điểm hẹn có khoảng năm xe cảnh sát ở đó nên giao dịch bị hủy bỏ. Để đảm bảo Carrie vẫn còn sống và khỏe mạnh, Earl yêu cầu được nói chuyện chớp nhoáng với cô vào ngày 12/9.

Ngày 13/9, cuộc hẹn khác được sắp xếp, Earl mang 300.000 USD đến một trạm dịch vụ ở ngoại ô Jasper. Kẻ bắt cóc gọi đến bốt điện thoại công cộng, nói: “Tôi đang theo dõi anh đấy. Tôi có khẩu súng trường ngắm thẳng vào đầu anh. Anh có thấy ngôi nhà bên kia đường không?”.

Earl để lại tiền ở bốt điện thoại theo chỉ dẫn rồi lái xe đi. Anh hy vọng khi về đến nhà sẽ nhận tin Carrie được thả ra, nhưng không hề có cuộc gọi nào cả.

Theo kế hoạch của FBI, Earl đeo một thiết bị phát tín hiệu để các đặc vụ theo dõi khi anh giao tiền. Một thiết bị khác giấu trong túi đựng tiền chuộc, cho phép các đặc vụ theo dõi kẻ bắt cóc. Tuy nhiên, cả hai thiết bị đều truyền trên cùng một tần số, và khi giao tiền xong, các đặc vụ – được hỗ trợ trên không – đã vô tình đi theo xe của Earl thay vì túi tiền.

Truy tìm nghi phạm từ giọng nói

Trong khi hàng nghìn người giúp đỡ gia đình tìm kiếm Carrie trên quy mô lớn, cuộc điều tra có bước đột phá lớn khi xác định Jerry Bland, 49 tuổi, là nghi phạm.

Cảnh sát nhận dạng được Jerry qua giọng nói sau khi công bố băng ghi âm đòi tiền chuộc. Họ tập trung vào những người gần gũi với hắn, cuối cùng chuyển hướng chú ý sang Karen McPherson, em họ thân thiết của Jerry.

Khám xét nhà Karen, cảnh sát tìm thấy hàng nghìn USD. Khi bị thẩm vấn, cô ta xác định Jerry chính là kẻ bắt cóc Carrie. Karen chính là “y tá” đã gọi điện dụ hai vợ chồng nạn nhân ra khỏi nhà, cũng là người chở Jerry đến nhà Lawson để thực hiện vụ bắt cóc, sau đó giúp trông chừng Carrie.

Karen khai rằng lần cuối nhìn thấy Carrie là hai ngày sau vụ bắt cóc, khi đó cô vẫn còn sống.

Qua điều tra, Jerry từng thành công trong lĩnh vực khai thác than và cải tạo đất, nhưng đã rơi vào cảnh khốn khó, một phần là do ma túy. Không rõ lý do hắn chọn gia đình Lawson làm mục tiêu.

Bằng chứng được củng cố khi cảnh sát tìm thấy một cuộn băng cassette, do một cậu bé phát hiện ở khu chung cư, ghi âm lại kế hoạch bắt cóc Ellis Taylor, doanh nhân kiêm người điều hành mỏ than ở Jasper. Một giọng nói được xác định là của Jerry, giọng còn lại là Karen. Các điều tra viên cho biết giọng nói trong cuốn băng trùng khớp với giọng của kẻ gọi điện cho Earl đòi tiền chuộc.

Phát súng đẩy vụ án vào bế tắc

Ngày 28/9/1991, các đặc vụ liên bang khám xét nhà Jerry, tìm thấy một phần tiền chuộc – được ghi lại bằng số sê-ri – trong xe tải. Hắn không bị bắt giữ vào thời điểm đó, nhưng FBI đã cử người theo dõi ngôi nhà.

Trong quá trình theo dõi, Jerry cùng vợ và hai con gái ngủ trên nệm trong phòng khách, nép mình xuống khi đèn cảnh sát rọi vào cửa sổ. Có lúc, vợ con của Jerry rời khỏi nhà.

Khoảng 4h30 ngày 1/10, các đặc vụ báo cáo nghe thấy một tiếng súng từ bên trong nhà. Phải đến khi trời sáng hẳn, đặc vụ mới vào trong và phát hiện Jerry đã tự sát.

Jerry để lại thư tuyệt mệnh, nội dung đầy đủ chưa bao giờ được công bố. Nhà chức trách chỉ tiết lộ bức thư ám chỉ số tiền chuộc được cất giấu trên gác mái, đó chính là nơi khoảng 250.000 USD được tìm thấy. Tuy nhiên, thư không để lại manh mối nào về tung tích của Carrie.





Thi thể của Jerry Bland được đưa ra khỏi nhà riêng ở Jasper vào ngày 1/10/1991. Ảnh: Post Herald

Thi thể của Jerry Bland được đưa ra khỏi nhà riêng ở Jasper vào ngày 1/10/1991. Ảnh: Post Herald

FBI nhận chỉ trích nặng nề vì cách xử lý vụ án. Cựu phóng viên tờ Washington Post, Ron Kessler, trong cuốn sách The FBI: Inside the World’s Most Powerful Law Enforcement Agency, đã gọi vụ án này là một trong những “thất bại lớn nhất” của cơ quan này, cho rằng FBI đã mất thời gian chờ đợi mà không lập tức bắt giữ nghi phạm.

FBI, vốn thường giữ im lặng, lần này kiên quyết bảo vệ hành động của mình trong một cuộc phỏng vấn với The Birmingham News. Các đặc vụ liên bang cho biết ngay khi nhận dạng được giọng nói của Jerry, họ đã xin lệnh khám xét tại địa phương và tiến hành khám xét nhà, thu hồi được một phần tiền chuộc. Và khi Jerry tự sát, các cáo buộc cấp tiểu bang đang được đưa ra.

Nỗ lực tìm kiếm không ngừng

Sau cái chết của Jerry, Karen bị bắt với cáo buộc bắt cóc cấp độ một. Trong khi đó, hàng nghìn người vẫn tiếp tục tìm kiếm Carrie. Gia đình cho biết đã tìm thấy năm thi thể, đều không phải Carrie.

Sau sáu tuần, FBI và các cơ quan khác rút lui trước, còn gia đình Carrie vẫn kiên trì, treo giải thưởng 100.000 USD.

Karen nhận tội vào ngày 5/11/1991 và bị kết án tù chung thân. Năm 1992, hai gia đình nạn nhân đã ký một thỏa thuận với Karen rằng nếu cô ta gặp bố Carrie và kể mọi điều cô ta biết về vụ bắt cóc, họ sẽ không phản đối việc ân xá sau 10 năm.

Theo thỏa thuận đó, Karen đồng ý thực hiện kiểm tra bằng máy phát hiện nói dối, thôi miên và phân tích giọng nói, sau đó gặp bố Carrie trong khoảng 5 giờ tại nhà tù. Chuyên gia phân tích giọng nói cho biết Karen không trung thực và họ đã bác bỏ mọi lời khai trong cuộc gặp đó.

Năm 1994, Karen tìm cách rút lại lời nhận tội với lý do bị ép ký vào biên bản và bị đe dọa bắt cóc chồng con. Tuy nhiên, nếu không nhận tội, Karen sẽ bị xét xử về tội giết người và bắt cóc, có khả năng phải chịu án tử hình.





Karen McPherson bị đưa trở lại nhà tù sau khi nhận tội bắt cóc Carrie Lawson. Ảnh: Post Herald

Karen McPherson bị đưa trở lại nhà tù sau khi nhận tội bắt cóc Carrie Lawson. Ảnh: Post Herald

Carrie được tuyên bố đã chết về mặt pháp lý hai năm sau khi mất tích.

Khoảng tám tháng sau khi FBI kết thúc vụ án, Earl chuyển đi khỏi Jasper để bắt đầu lại cuộc sống. Anh tái hôn, có ba con và tiếp tục hành nghề luật sư.

Năm 1996, các điều tra viên thuê người bơm cạn ao nước tại một mỏ lộ thiên đã đóng cửa ở hạt Tuscaloosa, dùng máy xúc đào đáy ao nhưng không tìm thấy gì.

Năm 1997, tù nhân Tony Lynn Dobbins tuyên bố đã có mặt tại hiện trường khi Carrie bị sát hại. Anh ta kể đã canh gác Carrie cùng một người đàn ông khác tại một ngôi nhà bỏ hoang ở hạt Marshall, sau đó cô bị đưa đến hạt Jackson và bị siết cổ đến chết. Tony dẫn đội tìm kiếm đến nơi thi thể bị bỏ lại, nhưng không thấy gì.

Năm 2000, gia đình Carrie xin FBI mở lại vụ án, nhưng họ trả lời rằng manh mối đã cạn kiệt.

Nhiều tù nhân khác cũng cung cấp thông tin tìm hài cốt Carrie, dường như với mục đích được thoát khỏi nơi giam giữ trong một ngày. Điều này khiến gia đình tổn thương nặng nề hơn. Về mặt tài chính, bố Carrie đã tiêu tốn hàng trăm nghìn USD.

Sau khi mẹ Carrie qua đời, bố cô vẫn tiếp tục tìm kiếm và đấu tranh chống lại việc ân xá cho Karen. Lần gần nhất Karen bị từ chối ân xá là vào năm 2022.

Tháng 3/2025, Karen, 63 tuổi, bỏ trốn nhân lúc được phép ra ngoài làm việc nhưng nhanh chóng bị bắt lại.

Tuệ Anh (theo Advance Local)