Cuộc gọi tuyệt vọng của người phụ nữ bị kẻ tà dâm bắt cóc

MỹDenise Amber Lee nhanh trí lấy được điện thoại của kẻ bắt cóc để gọi cầu cứu 911, nhưng chỉ có thể giúp bắt được hắn sau khi đã bị sát hại.

Ngày 17/1/2008, Nathan Lee tan làm về nhà ở thành phố North Port, Florida vào khoảng 15h30. Anh thấy hai con trai 2 tuổi và 6 tháng tuổi được đặt trong nôi mà không ai trông coi.

Không tìm thấy vợ Denise, Nathan gọi 911 trình báo mất tích. Cuộc gọi được chuyển đến trung tâm 911 của hạt Sarasota, kích hoạt cuộc tìm kiếm quy mô lớn. Bố Denise, ông Rick Goff, trung sĩ thuộc Văn phòng Cảnh sát trưởng hạt Charlotte lân cận, cũng tham gia tìm kiếm.





Denise Amber Lee. Ảnh: ABC

Denise Amber Lee. Ảnh: ABC

Nhà chức trách thu được manh mối đầu tiên khi một hàng xóm nói nhìn thấy chiếc Chevrolet Camaro màu xanh lá cây khác thường chạy vào đường lái xe của gia đình Lee, một tiếng trước khi Nathan về.

Những cuộc gọi 911 vô vọng

Điều tồi tệ xảy đến khi cảnh sát địa phương nhận được một cuộc gọi 911 từ chính Denise. Cuộc gọi này đã xác nhận nỗi lo cô bị bắt cóc.

Bà mẹ 21 tuổi dũng cảm dùng điện thoại di động của kẻ bắt cóc để bí mật liên lạc với tổng đài 911 trong khi trò chuyện với hắn, vừa nói vừa lén cung cấp thông tin. “Làm ơn thả tôi ra. Tôi chỉ muốn gặp lại gia đình mình. Tên tôi là Denise. Tôi đã kết hôn với một người chồng tuyệt vời và tôi chỉ muốn gặp lại các con”, Denise nói. Đáng tiếc, cô không thể xác định vị trí cho cảnh sát.

Các điều tra viên lần ra số điện thoại này là của một thợ sửa ống nước thất nghiệp, Michael King, 37 tuổi, đang bị tịch thu tài sản và sở hữu chiếc Camaro màu xanh lá cây. Anh ta hoàn toàn không có quan hệ gì với Denise, nhưng khi khám xét nhà Michael, cảnh sát tìm thấy dây buộc tóc thuộc về Denise và một sợi tóc dài màu nâu dán trên băng dính bị nghi là của Denise.

Cuộc gọi khác từ một nhân chứng đã cung cấp thông tin quan trọng về vụ bắt cóc. Jane Kowalski, đang lái xe trên đường cao tốc vào tối 17/1, gọi 911 báo cáo nhìn thấy một chiếc Camaro dường như chở một đứa trẻ đang la hét và đập vào cửa sổ ở ghế sau.

“Tôi nhìn sang và thấy anh ta, rõ như ban ngày. Có một ô cửa sổ nhỏ ở phía sau và một bàn tay đang giơ lên đập vào cửa sổ đó”, Jane tường thuật chi tiết các sự kiện diễn ra trước mắt cô trong cuộc gọi.

Cuộc gọi được hệ thống tự động chuyển hướng đến đội điều phối 911 của hạt Charlotte, riêng biệt với đội điều phối 911 của hạt Sarasota lân cận – nơi nhận được cuộc gọi 911 của Denise.

Nội dung cuộc gọi của Jane không được chuyển ngay đến các cảnh sát đang tìm kiếm Denise. Theo Văn phòng Cảnh sát trưởng hạt Charlotte, đơn vị điều tra vụ việc, thông tin từ cuộc gọi ban đầu được viết trên một tờ giấy thay vì được nhập vào hệ thống.

“Đó là một sai lầm nghiêm trọng. Khi tôi nói nghiêm trọng, ý tôi là nó đã có thể cứu sống con bé”, bố Denise nói với truyền thông sau vụ việc. Trong khi đó, Văn phòng Cảnh sát trưởng hạt Charlotte khẳng định rằng việc chuyển hướng cuộc gọi đúng cách sẽ không tạo ra sự khác biệt trong việc xác định vị trí của Denise.

Cuộc điều tra nội bộ sau đó phát hiện đã có sự vi phạm quy trình do cuộc gọi không được chuyển đi ngay lập tức. Hai điều phối viên liên quan bị đình chỉ tạm thời, được đào tạo bổ sung để khắc phục thiếu sót và chịu sáu tháng thử thách.

Bi kịch từ những sai lầm

21h15, khoảng sáu tiếng sau khi Denise được báo cáo mất tích, Cảnh sát Tuần tra Đường bộ Florida chặn chiếc Camaro màu xanh lá cây của Michael. Anh ta ướt sũng, tay cầm một can xăng và một chiếc xẻng bẩn. Chiếc nhẫn hình trái tim trị giá 40 USD do Nathan tặng Denise nhân ngày Valentine được tìm thấy ở ghế sau xe.

Hai ngày sau, cảnh sát tìm thấy thi thể Denise trong khu rừng gần đó. Cô bị tấn công tình dục, bị bắn và chôn trong hố sâu 1,2 m.

Michael bị buộc tội giết người cấp độ một, bắt cóc và tấn công tình dục.





Chiếc Camaro màu xanh lá cây Michael King dùng để bắt cóc Denise Amber Lee. Ảnh: Florida State Attorney

Chiếc Camaro màu xanh lá cây Michael King dùng để bắt cóc Denise Amber Lee. Ảnh: Florida State Attorney

Trong phiên tòa xét xử bắt đầu vào ngày 24/8/2009, các luật sư bào chữa cho Michael lập luận rằng anh ta vô tội, chỉ ra việc hung khí gây án chưa bao giờ được tìm thấy.

Trong khi đó, các công tố viên đưa ra bằng chứng pháp y liên kết Michael với Denise thông qua tóc và vật dụng cá nhân của cô được tìm thấy trong nhà và chiếc Camaro của anh ta. Chiếc nhẫn hình trái tim Denise chưa bao giờ tháo khỏi tay chính là bằng chứng quan trọng. Các bằng chứng khác bao gồm quần áo thay ra của Michael, băng dính, vỏ đạn, xẻng và điện thoại di động.

Theo công tố viên, Michael trói Denise trong xe, chở đi khắp nơi trong thời gian dài, sau đó đưa về nhà ở North Port. Hắn đã tạo một “phòng hiếp dâm” trong nhà, theo mô tả của bên công tố. Băng dính và các bằng chứng khác được tìm thấy trong căn phòng này.

Michael tiếp tục đưa Denise đến nhà anh họ tên Harold Muxlow để mượn xẻng, can xăng và đèn pin. Denise đã lấy được điện thoại di động của Michael khi hắn ra khỏi xe và gọi 911. Cuộc gọi tuyệt vọng của cô được công bố trong phiên tòa, gây ra phản ứng dữ dội từ công chúng. Nhân viên điều hành nhận được thông tin từ Denise, giúp truy ra nơi ở của Michael. Cuộc gọi kéo dài vài phút, trong đó Denise cầu xin tha mạng, nói “làm ơn” 17 lần.

Denise thực hiện cuộc gọi thứ hai lúc 18h14 cũng từ điện thoại di động của kẻ bắt cóc. Cô trả lời các câu hỏi của điều phối viên trong khi giả vờ nói chuyện với Michael.

Các công tố viên cho biết Denise đã cung cấp cho họ bằng chứng tốt nhất rằng cô bị bắt cóc trái ý muốn. Cô không biết kẻ bắt cóc mình, và vụ giết người sau đó là có suy tính trước. Nhưng Denise không thể cung cấp chính xác vị trí. Cảnh sát không thể lần ra vị trí của cô vì điện thoại di động của Michael là điện thoại không dây trả trước.





Michael King bị bắt năm 2008. Ảnh: Florida State Attorney

Michael King bị bắt sau khi gây án sáu tiếng đồng hồ. Ảnh: Florida State Attorney

Khoảng 18h30, nhân chứng Jane Kowalski nghe thấy “tiếng la hét kinh hoàng” từ chiếc xe đỗ bên cạnh xe mình trước vạch dừng đèn giao thông. Jane gọi 911 để báo cáo những gì cô tin là một vụ bắt cóc trẻ em.

Vì đã vượt qua ranh giới vào hạt Charlotte, cuộc gọi của Jane được chuyển đến trung tâm 911 của hạt Charlotte. Chỉ sau khi xem tin tức vào hôm sau, Jane mới nhận ra mình đã chứng kiến vụ bắt cóc Denise chứ không phải một đứa trẻ. Khi Jane gọi đến Sở Cảnh sát North Port để giải thích mình là ai và đã gọi 911, rõ ràng là cuộc gọi hôm qua đã không được chuyển tiếp đến các cơ quan có thẩm quyền. Công tố viên cũng trình bày cuộc gọi này như một bằng chứng quan trọng tại phiên tòa xét xử Michael.

Michael bị bồi thẩm đoàn kết tội trong chưa đầy hai giờ về mọi tội danh và bị tuyên án tử hình vào tháng 9/2009.

Từ cuộc gọi 911 bị xử lý sai của Jane, nhiều nghiên cứu đã phát hiện một số vấn đề trong hệ thống 911 trên toàn quốc. Sau bi kịch, gia đình Denise nỗ lực thay đổi hệ thống 911. Em gái Denise, Amanda, trở thành điều phối viên 911 và hiện vẫn gắn bó với nghề. Nathan thành lập Quỹ Denise Amber Lee, đi khắp đất nước để chia sẻ câu chuyện của Denise với các nhân viên trực 911, với hy vọng ngăn chặn trường hợp như của Denise tái diễn.

Gia đình Denise cũng giúp thông qua Đạo luật Denise Amber Lee vào ngày 24/4/2008, thiết lập các tiêu chuẩn mới trên toàn tiểu bang về đào tạo nhân viên điều hành và điều phối viên 911, yêu cầu họ phải trải qua hơn 200 giờ đào tạo.

Tuệ Anh (theo ABC, Sarasota Herald-Tribune)